Mùa đầu tiên cho Cá tuyết Thái Bình Dương trên biển Bering bắt đầu từ ngày 20/01 và những người tham gia đã trăn trở rằng liệu nó sẽ thiếu hụt ở mức kỷ lục hay không.
Mặc dù mùa A đối với người giăng lưới kết thúc cho tới ngày 01/04 thì mùa A của năm ngoái đã kết thúc vào ngày 23/02 sớm nhất trong ghi nhớ gần đây.Sự phân chia mùa A là 74% của tổng hạn ngạch đánh bắt hàng năm (TAC). Nó có giá trị nhất trong 3 mùa vì hàm lượng trứng và chất lượng thịt.
Phần lớn các năm thì mùa A cho người lưới cá kết thúc vào tuần 3 của tháng 3 hoặc sau đó.
Nhưng năm nay chắc sẽ sớm hơn đối với ít nhất 2 mùa. Đầu tiên là toàn bộ TAC của cá tuyết Thái Bình Dương cho biển Bering là ít hơn 17% so với năm ngoái là 188,136 tấn so với 223,704 tấn cho năm ngoái.
Thứ hai là TAC của cá tuyết ở Vịnh Alaska giảm 80% mà sẽ giới hạn khắc nghiệt các tàu cá ở đó và có thể gửi một số trong các tàu cá từ miền tây tới các vùng cá tuyết Unimak Pass.
Có 116 tàu lưới cá được cấp chứng nhận đánh bắt cá tuyết ở biển Bering và các quần đảo Aleutia. Năm ngoái 62 trong số các chứng nhận đã không có hiệu lực trong nghề cá này.Kể từ năm 2009 xu hướng tham gia trong nghề cá tuyết đánh bắt bằng lưới ở biển Bering đã tăng trưởng đều đặn từ 31 tàu lên 54 tàu so với năm ngoái.
Trong số 62 chứng nhận mà không đánh bắt cá tuyết Thái Bình Dương trong năm 2017 thì 46 có hiệu lực trong nghề cá khác và 16 chứng nhận cho thấy không có sự tham gia trong bất cứ nghề cá nào. Kể từ năm 2009 thì con số các chứng nhận tiềm tàng đã thay đổi giữa 14 và 18. Nó không rõ ràng rằng nhiều chứng nhận thật sự tiềm tang như thế nào và có bao nhiêu chứng nhận có thể sẵn sàng đánh bắt trong năm nay.
Không tính đến Mùa A cho cá tuyết Thái Bình Dương sẽ hạn hẹp thế nào trong năm nay thì Hội Đồng Quản Lý Nghề Cá Bắc Thái Bình Dương (NPFMC) đã nhận ra việc tham gia trong nghề cá đang tăng trưởng và được quan tâm rằng hành vi phân phối có thể chuyển từ các nhà máy tại biển đến cá nhà đánh bắt hoặc chế biến trên bờ. Vào cuộc họp Tháng 12 thì hội đồng này đã áp dụng một mục tiêu và đòi hỏi phát biểu là bước đầu tiên trong việc áp dụng các công cụ quản lý để hạn chế việc tham gia và phân phối xa bờ.
Theo tài liệu thảo luận trước khi cuộc họp tháng 12 của hội đồng thì con số tàu cá phân phối tại biển đã tăng từ 5 trong năm 2015 lên 10 trong năm 2016 và sau đó 17 trong năm 2017. Cùng thời điểm thì con số những nhà chế biến kiêm đánh bắt mà đang đóng vai trò như tàu mẹ và mua cá đã tăng từ 2 trong năm 2015 thành 8 trong cả năm 2016 và 2017.
Sự tăng trưởng phân phối xa bờ không phóng đại như nó cho thấy vì 4 trong số tàu cá phân phối xa bờ vào năm ngoái là những tàu đã cam kết với một nhà chế biến trên biển mà đã thực hiện trang bị sửa chữa thêm và không thể nhận sự phân phối từ 4 tàu cá tuyết đã yêu cầu nhà chế biến kiêm đánh bắt này chấp nhận phân phối chỉ trong 1 năm.
Không bất ngờ là việc gia tăng theo trọng lượng pao được phân phối đến ngành xa bờ vào năm ngoái so với năm 2016 gần như bằng với sự sụt giảm phân phối đến ngành trên bờ giữa năm 2016 và 2017.
Tuy nhiên sự tăng trưởng rõ ràng về phân phối và tiềm năng cho một việc sụt giảm phân phối trên bờ thu hút sự quan tâm của hội đồng này một phần vì nền kinh tế thúc đẩy phân phối trên bờ mang lại cho cộng đồng vùng sâu và bang này doanh thu từ thuế cá mà được chia sẻ bởi các cộng đồng này.
Vì thế NPFMC đã đồng tình thiết lập một ngày kiểm soát là 31/12/2017 để đủ tư cách trong bất cứ hành động quản lý nào trong tương lai.Một sự phân tích 3 sự thay đổi sơ bộ sẽ được trình bày trước NPFMC Thử thách của hội đồng này sẽ là việc đạt được các mục tiêu cạnh tranh trong việc bảo vệ các nhà máy trên bờ và kinh tế của cộng đồng họ trong khi mang lại một sự mở rộng khiêm tốn cho thì trường của ngư dân để bán việc đánh bắt cho việc cải cách 80 nhà chế biến kiêm đánh bắt.
Thanh Trúc
Link tại đây